Chắc là vậy, em đã biết từ lâu
Thiên đường đâu thể là địa ngục
Bầu trời xanh nào thể nỗi sầu đau
Và cánh đồng đầy hoa lá sắc màu
Chẳng thể là đường ray lạnh băng sắt thép
Em hẳn nói được, em chắc biết
Một nụ cười sẽ không thể tấm màn che
Và bắt em đánh đổi không ai thể
Những người hùng đâu phải những bóng ma
Cây cối xanh tươi nào phải đám tàn tro
Làn gió mát lành chẳng phải cằn khô không khí
Cuộc sống mới sẽ không phải tháng ngày lần lữa
Thì em ơi sao chẳng đổi thay
Và thẳng bước trên con đường này
Luyến tiếc chi đời chim lồng cá chậu
Anh ước ao em đến nơi đây
Em cùng anh hai linh hồn bối rối
Mải miết trôi trong hồ nước đọng vơi đầy
Thời gian qua đi, qua đi những tháng ngày
Vẫn vậy thôi nếp đời xưa cũ
Và mãi vẫn nỗi hãi sợ cô đơn ấy
Là những gì em cùng anh tìm thấy
Anh ước ao em đến nơi đây.