Vậy là, vậy là cậu tưởng rằng cậu có thể chỉ ra
Cái nào là chốn thiên đường, cái nào là chốn địa ngục
Cái nào là mảnh trời xanh, cái nào là nỗi đau đớn
Cậu có thể chỉ ra cái nào là cánh đồng mơn mởn xanh
Với cái nào là đường ray thép sắc lạnh?
Cái nào là nụ cười tươi với cái nào là mạng che mặt?
Cậu nghĩ cậu phân biệt được à?
Và họ có bắt cậu phải đánh đổi
Những người hùng của cậu để lấy những con ma?
Lớp tro nóng hổi để lấy những cái cây?
Lớp không khí nóng để lấy làn gió mát?
Sự thoải mái lạnh lẽo để lấy sự đổi thay?
Và cậu có đổi không
Một vai quần chúng trong một trận chiến
Lấy một vai chính đơn độc trong một cái lồng?
Biết bao, tôi ước gì cậu đang ở đây biết bao
Chúng ta chỉ là hai linh hồn lạc lối
Lượn lờ trong sự soi mói của kẻ đời
Năm này qua năm khác
Chạy mãi trên mảnh đất già cỗi cũ nát đó
Rồi chúng ta tìm được gì?
Cũng là những sự sợ hãi già cỗi cũ nát đó!
Ước chi cậu đang ở đây.