Những từ ngọt ngào bé nhỏ được tạo ra cho tĩnh lặng, không phải để nói ra
Trái tim trẻ dại là để yêu, không phải để tan nát
Mái tóc đen huyền để tung bay trong gió lộng
Chứ không phải để che phủ ánh mắt khỏi một thế giới lạnh lẽo
Hãy hôn đi khi đôi môi em vẫn còn đỏ mọng
Khi anh ta vẫn còn lặng yên
Hãy nghỉ ngơi đi khi tâm hồn vẫn còn nguyên vẹn, vẫn còn rộng mở
Hãy nắm lấy bàn tay kia, khi chúng vẫn còn chưa bị vấy bẩn
Hãy chìm sâu vào đáy mắt của nhau, khi chúng vẫn còn mơ màng
Hãy yêu nhau khi màn đêm vẫn còn che giấu buổi bình minh héo hắt
Buổi đầu yêu chẳng bao giờ trở lại
Những phút giây đam mê không bao giờ là thừa cả
Cây vĩ cầm, bàn tay của người nghệ sĩ,
Mọi trái tim băng giá đang tan chảy ân cần xướng lên khúc nhạc của em
Hãy hôn đi khi đôi môi em vẫn còn đỏ mọng
Khi anh ta vẫn còn lặng yên
Hãy nghỉ ngơi đi khi tâm hồn vẫn còn nguyên vẹn, vẫn còn rộng mở
Hãy nắm lấy bàn tay kia, khi chúng vẫn còn chưa bị vấy bẩn
Hãy chìm sâu vào đáy mắt của nhau, khi chúng vẫn còn mơ màng
Hãy yêu nhau đi khi màn đêm vẫn còn che giấu buổi bình minh héo hắt
Hãy hôn đi khi đôi môi em vẫn còn đỏ mọng
Khi anh ta vẫn còn lặng yên
Hãy nghỉ ngơi đi khi tâm hồn vẫn còn vẹn nguyên, vẫn còn rộng mở
Hãy nắm lấy bàn tay kia, khi chúng vẫn còn chưa bị vấy bẩn
Hãy chìm sâu vào đáy mắt của nhau, khi chúng vẫn còn mơ màng
Hãy yêu nhau đi khi màn đêm vẫn còn che giấu buổi bình minh héo hắt
Hãy yêu nhau đi khi màn đêm vẫn còn che giấu buổi bình minh héo hắt