Khi em chết, em sẽ hóa thành cơn gió
Và sẽ sống trên mái nhà của anh
Khi anh chết, anh sẽ hóa thành mặt trời
Và dẫu ra sao anh cũng sẽ ngự trị nơi cao hơn em
Em sẽ là làn gió thu trôi lang thang đâu đó
Là làn gió cùng anh ngao du khắp đất trời
Anh sẽ không hiểu, và em sẽ lặng lẽ
Thỏ thẻ bên anh thật nồng êm: “Ôi, mặt trời ơi, anh đâu rồi?”
Nhưng xin anh đừng vội trở thành vầng dương
Hãy nghe em
Em sẽ hát anh nghe những khúc ca từ trên những mái nhà
Em sẽ lại là làn hơi anh thở
Điều còn lại em cần làm là hóa thành cơn gió
Em sẽ chỉ chờ nụ cười của anh
Và sẽ lắng nghe những đĩa nhạc của anh
Từ hàng mi anh em sẽ nhặt những bông tuyết trắng
Điều còn lại em cần làm là hóa thành cơn gió
Khi em chết, em sẽ hóa thành cơn gió
Rơi trên nền đất như hạt tuyết đầu tiên
Cùng anh vui cười bay khắp nhân gian
Và không ai trên thế gian hạnh phúc hơn
Khi anh chết, anh sẽ hóa thành vầng dương
Và đánh cắp nét lạnh lùng của em
Và nơi sân vườn hoa trinh nữ sẽ bừng nở
Và sâu trong em giá băng sẽ tan thành nước mắt