Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Được vui cùng mặt trời lên đỏ thắm
Được dành tình yêu thương nồng ấm
Cho bạn bè và cho người thân
Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Được thức dậy cùng em từ sáng sớm
Được pha tách cà phê ấm nóng
Khi mọi người còn đang ngủ trong mơ
Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Chẳng thể còn lời lẽ nào viết nổi
Sống để được tặng trao tất thảy
Sống để bọn trẻ mãi nhớ mong
Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Trong khoảng khắc khi bị nghiền vụn nát
Trong khoảng khắc khi bị xuyên đâm, văng đập
Anh vẫn nghĩ sẽ đứng lên và trở về bên em
Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Trong phút giây chết chóc chí mạng đó
Tất cả xấu xa sẽ được quên đi và tha thứ
Anh vẫn biết chỉ sự rộng lòng cứu rỗi mà thôi
Sao muốn sống đến vậy, em biết không
Là cây anh đào trong vườn mùa đông đã ngủ
Và vào mùa xuân hoa anh đào sẽ nở
Cây sẽ vươn chồi cho đời mới hồi sinh.