Đoạn 1
Hôm nay em không đến.
Tại sao? Tôi suy nghĩ hồi lâu.
Có lẽ tôi đã để lạc mất thứ gì đó,
Hay tôi đã lầm lẫn ở đâu đó.
Có lẽ em không hiểu.
Tôi rất muốn gọi điện cho em.
để hỏi em đang ra sao?
Nhưng sao có thể biết trước:
Ai đó sẽ không nhấc máy,
Tôi giữ máy, từ đó đến giờ.
Và chỉ có ánh đèn từ xa
từ ô cửa sổ cô độc ra hiệu.
Tôi đang đứng dưới cửa sổ nhà em.
Và tôi sẽ đứng đến sáng.
Điệp khúc:
Trong đầu tôi là sương mù.
Tình yêu đã rỉ khỏi túi quần tôi.
Và bạn tôi thường bảo:
"Quên cô ta đi, quên đi!"
Và giờ trái tim tôi tràn ngập đau đớn,
Nhưng em biết đấy, tôi rất cứng đầu.
Giống như trong sương mù, trong em tôi sẽ
- dần chìm vào.
[Đoạn 2]:
Tôi cảm thấy tâm hồn trống rỗng.
Hộp thư điện tử cũng trống rỗng.
Không một bức thư,
Có lẽ em đang bên người khác,
Có lẽ hai người yêu nhau.
Và chỉ có ánh đèn từ xa
từ ô cửa sổ cô độc ra hiệu.
Tôi đang đứng dưới cửa sổ nhà em.
Và tôi sẽ đứng đến sáng.
Điệp khúc:
Trong đầu tôi là sương mù.
Tình yêu đã rỉ khỏi túi quần tôi.
Và bạn tôi thường bảo:
"Quên cô ta đi, quên đi!"
Và giờ trái tim tôi tràn ngập đau đớn,
Nhưng em biết đấy, tôi rất cứng đầu.
Giống như trong sương mù, trong em tôi sẽ
- dần chìm vào.