Có một ngôi nhà vùng New Orleans
Dân chúng thường gọi Mặt trời đang lên
Đó từng là chốn điêu tàn của bọn trẻ ranh khốn khó
Và thưa Chúa, tôi biết, tôi là một trong số đó
Ngày ấy, mẹ tôi là một cô thợ may
May cho tôi cái quần mới jeans xanh
Còn bố tôi đam mê đánh bạc
Đời dần chìm vùng New Orleans
Giờ chỉ một thứ mà con bạc luôn cần
Đó là cọc tiền và va li đầy bạc
Gã chỉ sướng lên vào những lần
Rượu nồng nốc say và say khướt
Mẹ ơi, xin bảo ban đàn con của mẹ
Đừng dẫm lên vết xe đổ của con
Chẳng nên sống mỏi mòn khổ đau và tội lỗi
Trong Ngôi nhà Mặt trời đang lên
Nào đi thôi, một chân tôi vẫn trên sân ga
Còn chân kia đã nhảy lên khoang tàu
Tôi sắp trở về vùng New Orleans
Để khoác lên mình quả bóng nặng đè và dây xích đó
Thế đấy, có một ngôi nhà vùng New Orleans
Dân chúng thường gọi Mặt trời đang lên
Đó từng là chốn điêu tàn của bọn trẻ ranh khốn khó
Và thưa Chúa, tôi biết, tôi là một trong số đó.