Người yêu tôi có khiếu hài hước lắm
Cô ấy hay cười khúc khích ở đám tang
Dù biết rằng mọi người không lấy làm vui lắm
Tôi đáng lẽ nên tôn thờ cô ấy sớm hơn
Nếu thiên đường thật sự có gửi lời răn dạy xuống đây
Thì cô ấy chính là chân ngôn sứ đích thực cuối cùng
Mỗi chủ nhật ngày càng ảm đạm
Mỗi tuần lại thêm một liều chất độc
"Chúng ta sinh ra đã bệnh hoạn", em đã nghe họ nói rồi đấy
Nhà thờ của tôi không cung hiến một thực tại tối hậu nào
Cô ấy bảo:"Hãy thờ phụng trong phòng ngủ ấy!"
Thiên đường duy nhất tôi đến được
Là khi tôi ở một mình cùng em
Tôi sinh ra đã bệnh hoạn, nhưng tôi yêu điều đó
Hãy ra lệnh cho tôi bình thường trở lại đi
Amen. Amen. Amen
Hãy dẫn tôi đến nhà thờ đi
Tôi sẽ sùng bái như một con chó dưới cái đền thờ được xây bởi dối trá của các người
Tôi sẽ xưng hết những tội lỗi tôi phạm phải và các người có thể đi mài thanh kiếm của các người
Hãy ban cho tôi cái chết bất tử đó
Chúa lòng lành, xin dâng cái mạng này cho ông (x2)
Nếu tôi là một kẻ ngoại đạo trong tháng ngày tĩnh lặng
Thì người tôi yêu là ánh dương đấy
Để giữ vị nữ thần đứng về phía tôi
Cô ấy yêu cầu một vật tế thần
Tát cạn cả đại dương
Để tìm thứ gì đó lấp lánh
Thứ gì đó để làm thịt cho món chính
Con ngựa cao cao đó nhìn ổn đấy
Các người có gì trong cái chuồng đó vậy?
Chúng tôi có rất nhiều sự trung thành đói khát
Nhìn ngon đấy
Nhìn nhiều đấy
Thèm khát thật
Hãy dẫn tôi đến nhà thờ đi
Tôi sẽ sùng bái như một con chó dưới cái đền thờ được xây bởi dối trá của các người
Tôi sẽ xưng hết những tội lỗi tôi phạm phải và các người có thể đi mài thanh kiếm của các người
Hãy ban cho tôi cái chết bất tử đó
Chúa lòng lành, xin dâng cái mạng này cho ông (x2)
Chẳng còn chủ nhân hay đế vương khi nghi lễ bắt đầu
Không có sự vô tội nào ngọt ngào hơn thứ tội lỗi dịu êm của chúng ta
Giữa điên cuồng và dơ bẩn của cái cảnh trần tục đau buồn ấy
Chỉ khi đó tôi mới là con người
Chỉ khi đó tôi mới trong sạch
Amen. Amen. Amen