Em đâu biết nào đâu biết sao ánh thái dương
mây che khuất mờ
Có những lúc bão tố chia lìa ta rồi
trời còn mưa mãi mãi gió mưa
Trần trụi quá, ảm đạm quá, đời chẳng cho ta
một nơi thái hòa
để nếm kiếp sống lứa đôi tình chan hòa
mà sao giông tố cứ kéo qua
Từ anh cách xa em
đêm đen lê thê ôm lấy em
ví anh luôn cách xa, con tim phôi pha thêm nhạt nhòa
Cầu nguyện, em vẫn luôn mong thôi mưa tuôn cho nắng lên
bước chân anh lại về bên em
Còn chi nữa, tình đã lỡ , giờ chỉ gió mưa
theo em suốt đời
Khi anh đi xa em, xa lìa em rối
trời còn mưa mãi mãi gió mưa