Đôi lúc tôi nghĩ về ngày ta còn chung đôi
Giống như khi em nói, em hạnh phúc chết đi được
Tôi tự nhủ, rằng em thật lòng với tôi
Nhưng lại thấy cô đơn xiết bao khi bên em
Nhưng đấy lại là tình yêu, và là một nỗi đau
Mà tôi vẫn nhớ…
Bạn có thể mê đắm một thứ buồn nào đấy
Giống như sự cam chịu đến cùng cực, mãi là cùng cực
Thế nên khi ta nhận ra, rằng ta chẳng thể đến với nhau
Em bảo rằng, ta sẽ vẫn là bạn
Nhưng tôi sẽ thừa nhận rằng, tôi mừng vì tình ấy đã qua
Nhưng em đâu cần phải đoạn tuyệt với tôi
Làm như thể mọi chuyện chưa từng xảy ra và chúng ta chẳng là gì của nhau
Và tôi thậm chí còn không cần tình yêu của em
Nhưng em lại đối xử với tôi như người dưng và điều đó thật phũ phàng
Không, em không cần phải tự hạ thấp mình như vậy đâu
Đến mức nhờ bạn em đến lấy đống đĩa nhạc rồi đổi số điện thoại
Tôi đoán dù gì tôi cũng không cần những thứ đó đâu
Giờ em chỉ còn là người mà tôi từng quen
Đôi lúc tôi nghĩ về bao ngày tháng anh đã tệ bạc với tôi
Nhưng lại khiến tôi tin rằng lúc nào cũng là do tôi làm
Nhưng tôi không muốn sống như thế
Kiểu sống mà cứ lao tâm khổ tứ về từng lời anh nói
Anh nói anh có thể buông tay
Và tôi sẽ không bắt gặp anh tương tư người mà anh từng quen
Nhưng em đâu cần phải đoạn tuyệt với tôi
Làm như thể mọi chuyện chưa từng xảy ra và chúng ta chẳng là gì của nhau
Và tôi thậm chí còn không cần tình yêu của em
Nhưng em lại đối xử với tôi như người dưng và điều đó thật phũ phàng
Không, em không cần phải tự hạ thấp mình như vậy đâu
Đến mức nhờ bạn em đến lấy đống đĩa nhạc rồi đổi số điện thoại
Tôi đoán dù gì tôi cũng không cần những thứ đó đâu
Giờ em chỉ còn là người mà tôi từng quen
Giờ em chỉ còn là người tôi từng quen