Nhớ khi xưa cậu còn trẻ
Cậu đã tỏa sáng rực rỡ như mặt trời vậy
Hãy rực sáng lên, viên kim cương điên cuồng kia!
Giờ thì có một ánh nhìn trong đôi mắt cậu
Như những hố đen tăm tối trên bầu trời
Hãy rực sáng lên, viên kim cương điên cuồng kia!
Cậu đã bị kẹt lại giữa làn đạn
Giữa một đứa trẻ thơ và một nghệ sỹ ưu tú
Bị thổi bay lên làn gió thép
Nhanh nào cậu, mục tiêu cho những tiếng cười nhạo xa xăm
Nhanh nào cậu - người lạ mặt, cậu - một huyền thoại, cậu - kẻ tử vì đạo, và hãy rực sáng lên!
Cậu đã có được bí mật quá sớm
Cậu đã phải khóc thương cho ánh trăng rằm
Hãy rực sáng lên, viên kim cương điên cuồng kia!
Bị những cái bóng dọa dẫm trong đêm tối,
Và rồi hiện hình trong ánh sáng
Hãy rực sáng lên, viên kim cương điên cuồng kia!
Chà, cậu đã làm xói mòn sự chào đón của mọi người
Với độ chính xác thật ngẫu nhiên
Cưỡi lên làn gió thép
Nhanh nào cậu - kẻ quẫn trí, cậu - kẻ nhìn trước được tương lai,
Nhanh nào cậu - một họa sĩ, cậu - kẻ thổi sáo, cậu - kẻ tù tội, và rực sáng lên!
Chẳng ai biết cậu ở nơi nao,
Xa chừng nào hay gần bằng đâu
Hãy rực sáng lên, viên kim cương điên cuồng kia!
Hãy chồng lên thêm nhiều lớp nữa
Rồi anh sẽ gặp cậu ở đấy
Hãy rực sáng lên nào, viên kim cương điên cuồng kia!
Và chúng ta sẽ cùng đắm mình trong hình bóng
Của chiến thắng nơi dĩ vãng
Rồi ra khơi trên ngọn gió thép
Nhanh nào cậu - chàng trai nhỏ,
Cậu - kẻ chiến thắng và kẻ thua cuộc,
Nhanh nào cậu - một thợ mỏ đào kiếm sự thật và ảo ảnh, và sáng lên!