Em có nhớ chăng?
đôi ta, những cô cậu trò lười, ngân nga câu hát lúc ban mai
không may ngã lộn cổ, và bầu trời trước mặt hoá xám xịt
và rồi ta đứng dậy
liệu em còn nhớ?
Em có còn nhớ?
không phải là một ngày, mà là tổ hợp những khoảnh khắc
khi ta nhìn đời theo cách đó. Và khoảnh khắc ấy không còn nữa.
ta sống lại
hồi tưởng lại
khi chúng réo rắt trong tâm trí này.
Dưới ánh nắng tháng Tư
em vẫn hoài tìm kiếm một câu trả lời, một câu trả lời
cho thứ tình vương lại trên cánh cửa sổ kia
liệu có được hồi đáp?
Còn nhớ chăng?
đôi ta, vô lo vô nghĩ, chờ những cơn gió
cuốn đi những chiếc dù. Nhưng thời gian trôi nhanh
và ta ngày một già đi
khi nàng xuân khẽ gõ cửa gỗ mộc
Liệu chúng còn vương lại trong tâm trí em?
Tôi muốn là một kẻ khác biệt với số đông
Muốn đưa một nét vẽ cả bầu trời tình yêu
Những đám mây kia,
cảm nhận được
sụp xuống
Dưới nắng vàng tháng Tư
Em mải miết tìm câu trả lời
Cho bức thư tình bị bỏ quên trên cánh cửa sổ
Liệu chàng có hồi âm?
Dưới nắng vàng tháng Tư
Em mải miết tìm câu trả lời
Cho bức thư tình bị bỏ quên trên cánh cửa sổ
Liệu chàng có hồi âm?