Ôi, không còn nơi nào để đi cả
Có phải mỗi lúc ta lại gần nhau hơn, gần nhau hơn?
Không, chúng ta đều biết rằng không phải như thế
Từng đêm đang trở nên lạnh giá hơn, ngày càng lạnh hơn
Này
Khi khóc ta đều rơi nước mắt
Ta đều cảm nhận được cơn mưa
Và ta đều không thay đổi được con người mình
Mỗi nơi chúng ta đi
Ta đều tìm kiếm mặt trời
Không có nơi đâu để dừng chân
Vì ta luôn phải tiếp tục chạy
Bọn họ nói ta sẽ bị mục rữa dưới địa ngục
Nhưng tôi không nghĩ ta sẽ như thế
Họ làm nhục chúng ta quá đủ rồi
Ôi những kẻ bị cấm được yêu
Những vết sẹo đã làm nên con người chúng ta
Con tim của chúng ta tan vỡ, mái ấm cũng không còn nữa
Xa, chúng ta có thể đi rất xa
Với một tâm trí luôn rộng mở, rộng mở
Này
Khi khóc ta rơi đều nước mắt
Ta đều cảm nhận được cơn mưa
Và ta đều không thay đổi được con người mình
Mỗi nơi chúng ta đi
Ta đều tìm kiếm mặt trời
Không có nơi đâu để dừng chân
Vì ta luôn phải tiếp tục chạy
Bọn họ nói ta sẽ bị mục rữa dưới địa ngục
Nhưng tôi không nghĩ ta sẽ như thế
Họ làm nhục chúng ta quá đủ rồi
Ôi những kẻ bị cấm được yêu
Những kẻ bị cấm được yêu
Những kẻ bị cấm được yêu