Em không thể thở
Trong mắt em khung trời vô hình
Em không hiểu được
Liệu đó có phải anh hay không
Gió luồn qua mái tóc
Mặt trời nằm trọn trong lòng bàn tay
Của anh
Áng mây chiều bừng đỏ hoàng hôn
Tịch dương buông bảng lảng phía sau
Bên anh, em là bình yên
Bên anh, em là đẹp tươi
Bỏng cháy trong lồng ngực
Thình thình trái tim anh
Để anh ra đi và trên trời cao
Bay thật xa như những chiếc lá vàng
Mùa hè kỷ niệm của đôi ta
Với điện thoại và những dòng thư ngô nghê
Để anh ra đi và nước mắt
Cạn khô trên hàng mi bao giờ
Nhưng những ngôi sao hi vọng vời vợi
Sao có thể thành ước mơ của anh và em…
Còn sớm để chưa xảy ra
Đã muộn màng để tin
Em đã không thể yêu
Em đã không thể lường trước
Tháng năm trôi sau ô cửa sổ
Trời và anh cùng tắm nắng hồng
Và mặt trời cứ lặn xuống
Rồi lại mọc lên trên bầu trời
Em không thể hiểu
Liệu đó có phải anh hay chăng
Trên trăm dặm đường đêm
Mãi bên nhau anh và em