Tôi không thể chịu đựng nổi nữa
Tôi đang nói lại tất cả những thứ tôi từng nói ra rồi
Những từ ngữ này sao thật vô nghĩa
Ngu si hưởng thái bình mà
Tôi càng không nghe các người càng ít nói lại
Nhưng các người sẽ rồi nhận ra thôi
Cứ như lúc trước vậy...
Mọi thứ các người nói với tôi
Đẩy tôi một bước gần hơn đến với vực thẳm
Và tôi sắp tan nát rồi
Tôi cần một chút không gian để thở
Vì tôi còn một bước nữa thôi để rơi xuống vực thẳm
Và tôi sắp tan nát rồi
Tôi tìm thấy những câu trả lời không rõ ràng cho lắm
Ước chi tôi biết cách nào để tan biến đi
Mấy suy nghĩ này sao thật vô nghĩa
Ngu si hưởng thái bình mà
Chẳng gì có vẻ như sẽ biến đi cả
Cứ như vậy rồi như vậy hoài
Câm miệng lại khi tôi đang nói chuyện với các người