[Verse 1]
Tôi vẫn thường đóng cửa phòng lại mỗi khi mẹ tôi la lối trong nhà bếp
Mở nhạc to lên, hút thuốc rồi cố để không nghe cuộc cãi vã đang diễn ra
Vì trong hai người, chẳng có ai đúng cả
[Pre-Chorus]
Tôi từng thể với bản thân mình, rằng lớn lên tôi sẽ không như họ đâu
Nhưng lúc ấy tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ
[Chorus]
Càng trưởng thành, tôi càng thấy rõ
Ba mẹ tôi nào phải anh hùng, họ cũng chỉ là người như tôi thôi
Yêu thương thật là khó, không phải khi nào cũng cơm lành canh ngọt
Cậu chỉ có thể cố hết sức để bản thân mình không bị tổn thương thôi
Lúc đó tôi thường hay giận dữ lắm, nhưng giờ thì tôi hiểu rồi
Nhiều lúc để người ta ra đi vẫn tốt hơn
Lúc đó tôi có biết gì đâu
Cho đến khi tôi lớn hơn một chút
[Pre-Chorus]
Tôi vẫn thường hay tự hỏi, tại sao trông họ chẳng bao giờ hạnh phúc cả
Tôi vẫn thường hay khép mắt mình lại và mơ về một gia đình khác
Nơi mọi thứ thật tốt đẹp, một nơi tôi cảm thấy mình thuộc về ấy
[Chorus]
Tôi từng thể với bản thân mình, rằng lớn lên tôi sẽ không như họ đâu
Nhưng lúc ấy tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ
[Chorus]
Càng trưởng thành, tôi càng thấy rõ
Ba mẹ tôi nào phải anh hùng, họ cũng chỉ là người như tôi thôi
Yêu thương thật là khó, không phải khi nào cũng cơm lành canh ngọt
Cậu chỉ có thể cố hết sức để bản thân mình không bị tổn thương thôi
Lúc đó tôi thường hay giận dữ lắm, nhưng giờ thì tôi hiểu rồi
Nhiều lúc để người ta ra đi vẫn tốt hơn
Lúc đó tôi có biết gì đâu
Cho đến khi tôi lớn hơn một chút
[Chorus]
Càng trưởng thành, tôi càng thấy rõ
Ba mẹ tôi nào phải anh hùng, họ cũng chỉ là người như tôi thôi
Yêu thương thật là khó, không phải khi nào cũng cơm lành canh ngọt
Cậu chỉ có thể cố hết sức để bản thân mình không bị tổn thương thôi
Lúc đó tôi thường hay giận dữ lắm, nhưng giờ thì tôi hiểu rồi
Nhiều lúc để người ta ra đi vẫn tốt hơn
Lúc đó tôi có biết gì đâu
Cho đến khi tôi lớn hơn một chút