Ôi cây ghi ta gỗ, tiếng em mênh mang
Cho những ngón tay tôi nhẹ lướt dịu dàng
Tim em đây có chở che tôi hơi ấm
Lời hát em có mang niềm chứa chan
Em mang hồn Andalusia của tôi
Hãy hát về cơn mơ điên khùng ấy
Tôi sẽ nín lặng, không nói nữa nửa lời
Chỉ để nghe em hát những ca từ hoang dại
Ôi cây ghi ta gỗ bé bỏng của tôi
Giọng em hay sơn ca cất tiếng
Con chim sơn ca canh giữ khu vườn
Nơi mọi thứ bất diệt và hai ta vào chờ ngày mai đến
Em kể tôi nghe câu chuyện thần tiên
Vùng đất nào đẹp như thanh âm của em
Tôi ngợp lóa đắm chìm mơ mộng
Nỗi buồn sẽ qua, em hãy vui lên
Ôi cây ghi ta gỗ đầy ma thuật của tôi
Những thanh âm em còn ngân rung mãi
Thì một nơi diệu kì em và tôi sẽ tới
Nơi trái tim em hồi sinh từ hồn gỗ héo mòn.