Nỗi nhớ
Bao giờ vẫn thế
Em dịu dàng
Tôi cũng dịu dàng
Nỗi nhớ
Tôi nghĩ về nàng
Tôi gọi tên nàng
Trong màn đêm
Trên vùng đất lạnh giá
Nàng sống ở đó
Nơi cơn gió
Thường đưa tôi đến trong mơ
Nơi trời đổ những bông tuyết bạc lửa
Nơi trời rơi những giọt mưa xanh
Nàng xinh đẹp vô ngần
Nỗi nhớ
Nỗi nhớ
Bao giờ vẫn thế
Đã sang đông
Đất nước em một vùng
Nỗi nhớ
Em bập bùng múa điệu di gan
Lạc trôi vào dọc dài
Quên lãng
Nàng cháy đốt
Cuộc đời nàng
Tuổi xuân tươi
Nàng mới sắp đôi mươi
Khi đi về phía biển
Nơi bầu trời sáng ngời
Bỏ lại màu hoang xám
Nỗi nhớ
Tình yêu mùa đông
Bầu trời đảo ngược
Sao thật điên rồ
Nỗi nhớ
Đôi khi trên biển
Màn đêm sáng lên
Rồi tên nàng hồi sinh
Nỗi nhớ!