Cho những lần gục ngã
Những điều trót lỡ bỏ qua
Và cho cả những mặt trời của riêng mình tôi
Cho những con đường chưa một lần băng qua
Và tất cả chuyến phà đã để lỡ mất
Chỉ bởi vì những giấc ngủ thối tha
Cho hết thảy mọi điều chưa nếm trải
Cho những sự hiểu lầm đáng tiếc
Cho toàn bộ mọi lời gian dối
Cho sự tĩnh lặng không chỉ riêng mình mình thôi
Cho cả từng khoảnh khắc tôi đã sẻ chia
Những lời nói vội mà ta đã mặc buông
Chẳng đem theo bất kỳ một ý nghĩa
Cho những điều chẳng bao giờ dám tỏ
Cho tất cả mọi điều lầm lỡ
Cho hàng thế kỷ che đậy và ẩn giấu
Cho những bức tường tôi chẳng tự phá nổi
Cho tất cả những thất bại để tôi chẳng thấy
Thật gần, chỉ ngay bên tôi
Cho tất cả mọi điều tôi chẳng nên để ý
Cho cả thế giới, với tất cả đớn đau sầu não tôi chẳng chịu
Cho cả từng áng văn, bài hát tôi đã chẳng sáng tác
Cho tất cả những ngôn từ vần điệu giết chết tôi
Như đứa trẻ chưa từng được sinh ra
Cho tất cả những điều chúng ta lầm lỡ
Cho những câu chuyện tình yêu nhau mà dang dở
Những khuôn mặt cổ đeo thánh giá, chỉ sáng mờ
Cho những sự phản bội tôi không hề hối tiếc
Cho cuộc đời đáng ra phải chấm hết
Cho tất cả mọi điều cuối cùng ta phải gặp
Cho hết thảy những mặt nạ ta đeo
Cho sự ươn hèn và lầm lỗi, cùng với những điều đáng thất vọng
Cho những sợ hãi chẳng gì chất chứa
Cho tất cả những điều ta đi lạc lối