Tôi nhớ khi bầu trời đen kịt với sấm chớp bao quanh
Tôi nhớ khi thời gian mờ dần đi theo từng tia chớp một
Như một điềm báo kinh hoàng, định mệnh cuối cùng cũng tìm ra tôi
Và giọng nói của các người là tất cả những gì tôi nghe được, rằng tôi nhận thứ tôi đáng được nhận mà thôi
Vậy nên hãy đưa cho tôi một lí do để chứng minh rằng tôi đã sai, để tôi có thể xoá sạch đi những mảnh kí ức này
Hãy để dòng lũ đó dâng lên trong ánh mắt xa xăm của các người
Hãy cho tôi một lí do để lấp đầy lỗ hổng này, kết nối những khoảng không gian giữa chúng ta
Hãy để bằng đây là đủ rồi, để với tới sự thật nằm giữa mối bất hòa mới này
Chẳng có gì trong tầm mắt ngoài những mảnh ký ức bị bỏ rơi
Chẳng có nơi nào để chạy trốn, tro tàn rơi xuống như những bông tuyết
Và mặt đất sụp xuống ở giữa tôi và các người
Và giọng nói của các người là tất cả những gì tôi nghe được, rằng tôi đáng phải bị như thế
Vậy nên hãy đưa cho tôi một lí do để chứng minh rằng tôi đã sai, để tôi có thể xoá sạch đi những mảnh kí ức này
Hãy để dòng lũ đó dâng lên trong ánh mắt xa xăm của các người, băng qua sự chia cắt mới này
Trong những sự mất mát, trong những lời dối trá và trong những sự thật mà các người đang chối bỏ
Và mỗi niềm hối hận và mỗi cuộc chia li, là một sai lầm quá lớn để có thể giấu đi
Và giọng nói của các người là tất cả những gì tôi nghe được, rằng tôi nhận thứ tôi đáng được nhận mà thôi
Vậy nên hãy đưa cho tôi một lí do để chứng minh rằng tôi đã sai, để tôi có thể xoá sạch đi những mảnh kí ức này
Hãy để dòng lũ đó dâng lên trong ánh mắt xa xăm của các người
Hãy cho tôi một lí do để lấp đầy lỗ hổng này, kết nối những khoảng không gian giữa chúng ta
Hãy để bằng đây là đủ rồi, để với tới sự thật nằm giữa mối bất hòa mới này
Qua mối bất hoà này, qua sự chia rẽ này