Dòng nước mang tôi đi
Trong hương mùa thu man mác
Con thuyền vòng lượn vùng nước cạn
Ngẩn ngơ những cánh hoa li
Dệt đan một vệt xanh rì
Tôi dần xa bờ bến
Dòng nước mang tôi đi
Chỉ một phút giây bình lặng
Mà tôi được phận duyên trao tặng
Con sông ẩn mình cuộn trôi
Trong những lùm cây xanh màu trời
Tôi và em dần xa cách
Con sông đời tôi, con thuyền tôi
Những nghi ngờ hoài hoặc
Về đâu dòng xanh bàng bạc
Chẳng khó gì buông mái xuôi dòng
Chẳng khó gì trôi cùng con thuyền
Chỉ chèo lái chính mình mới khó
Ôi những cánh thiên nga
Chở che tình yêu tôi ngang qua
Sao muốn cập bến bờ
Mà con sóng dạt xô xa mãi.