Tôi chán phải ở đây, lặng câm bởi nỗi sợ quá trẻ con
Và nếu người phải đi, tôi ước người hãy cất bước đi
Bóng dáng người vẫn lởn vởn nơi đây
Và nó sẽ không ngừng đeo bám tôi
Những vết thương này có vẻ sẽ không lành
Nỗi đau này mới thật làm sao
Quá chất ngất đến nỗi thời gian không thể xóa mờ
Khi người khóc, tôi sẽ lau đi dòng nước mắt
Khi người thét, tôi sẽ xua đi mọi nỗi sợ
Và tôi nắm tay người suốt những tháng năm này
Nhưng người vẫn ngự trị trọn vẹn con người tôi
Người từng mê hoặc tôi bằng ánh sáng hợp tinh óng ánh
Giờ tôi bị nhốt trong phần đời người bỏ lại phía sau
Gương mặt người ám ảnh giấc mơ một thời tươi đẹp của tôi
Giọng người đuổi đi hết mọi sự sáng suốt của tôi
Những vết thương này có vẻ sẽ không lành
Nỗi đau này mới thật làm sao
Quá chất ngất đến nỗi thời gian không thể xóa mờ
Khi người khóc, tôi sẽ lau đi dòng nước mắt
Khi người thét, tôi sẽ xua đi mọi nỗi sợ
Và tôi nắm tay người suốt những tháng năm này
Nhưng người vẫn ngự trị trọn vẹn con người tôi
Tôi đã cố rất nhiều để tự nhủ rằng người đã đi
Nhưng dẫu người vẫn bên tôi
Tôi đã cô đơn tự bấy lâu
Khi người khóc, tôi sẽ lau đi dòng nước mắt
Khi người thét, tôi sẽ xua đi mọi nỗi sợ
Và tôi nắm tay người suốt những tháng năm này
Nhưng người vẫn ngự trị trọn vẹn con người tôi