Anh đi dạo vào một tối thứ Bảy
Làn sương lạnh
Khiến suy nghĩ của anh có vẻ minh mẫn
Anh sẽ đi đâu từ nơi đây?
Anh thấy hơi thở mình đẩy làn hơi nước mỏng vào không khí
Đôi tay run chạy qua mái tóc
Anh sợ, anh sẽ đi đâu từ nơi đây?
Là lỗi của anh, lỗi của anh phải không?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Lỗi của anh, lỗi của anh đúng chứ?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Đi dạo bên bờ biển
Tự hỏi sao anh lại ở đây thay vì ở nhà
Giờ anh đứng một mình
Anh thôi không nhìn vào đại dương
Anh hít vào chỉ để cảm nhận người ấy ở bên
Như em đang ở đây với anh
Là lỗi của anh, lỗi của anh phải không?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Lỗi của anh, lỗi của anh đúng chứ?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Vào buổi tối ấm áp nhất
Trong ánh sáng rực rỡ nhất
Khi thế giới vẫn đang chuyển dịch
Trong tiếng khóc yếu đuối nhất
Trong đôi mắt người tình
Là khi anh cần em nhất
Em biết không?
Là lỗi của anh, lỗi của anh phải không?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Lỗi của anh, lỗi của anh đúng chứ?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Là lỗi của anh, lỗi của anh phải không?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau
Lỗi của anh, lỗi của anh đúng chứ?
Chúng ta đã lạc mất nhau
Chúng ta sẽ mãi lạc mất nhau