[Verse 1]
Tôi từng chỉ muốn được vui vẻ
Học cách bay, học cách chạy
Tôi để con tim dẫn lối
Khi tôi còn trẻ
Trong thâm tâm, tôi đã luôn biết
Rằng đó là điều chắc chắn xảy đến
Nỗ lực để thành công thì tôi phải trả giá
Và bộc trần tâm hồn của chính mình
[Chorus]
Tôi biết tôi không phải là người duy nhất
Hối tiếc về những điều mình đã làm
Đôi khi tôi cảm thấy chỉ có chính tôi
Là người không thể chịu đựng được thực tại mà mình trông thấy
Tôi ước mình có thể sống thêm chút ít nữa
Ngẩng cao đầu, chứ không phải cúi đầu xuống đất
Tôi cảm nhận như mạng sống của mình đang tắt dần
Và tất cả tôi có thể làm là nhìn theo và khóc
Tôi nhớ bầu không khí, tôi nhớ đám bạn
Tôi nhớ mẹ tôi, tôi nhớ cả khi
Cuộc sống là buổi tiệc được bày dọn ra sẵn
Nhưng chuyện đó cách đây hàng triệu năm trước.
Hàng triệu năm trước
[Verse 2]
Khi tôi dạo quanh tất cả những con phố
Nơi mà tôi lớn lên và cất bước chân đầu đời
Họ không thể nhìn thẳng vào mắt đôi
Như thể họ sợ hãi tôi
Tôi cố gắng suy nghĩ về thứ gì đó để nói
Như một câu chuyện buồn cười hay một ký ức
Nhưng họ không nhận ra tôi lúc này
Ngay giữa ban ngày
[Chorus]
Tôi biết tôi không phải là người duy nhất
Hối tiếc về những điều mình đã làm
Đôi khi tôi cảm thấy chỉ có chính tôi
Là người không thể chịu đựng được thực tại mà mình trông thấy
Tôi ước mình có thể sống thêm chút ít nữa
Ngẩng cao đầu, chứ không phải cúi đầu xuống đất
Tôi cảm nhận như mạng sống của mình đang tắt dần
Và tất cả tôi có thể làm là nhìn theo và khóc
Tôi nhớ bầu không khí, tôi nhớ đám bạn
Tôi nhớ mẹ tôi, tôi nhớ cả khi
Cuộc sống là buổi tiệc được bày dọn ra sẵn
Nhưng chuyện đó cách đây hàng triệu năm trước.
Hàng triệu năm trước