Hãy đến nghe ta, những người hùng chính trực, tới những lời vần giản đơn
Vì nó nói tới một người trẻ tuổi bị đoạt đi số phận của mình
Một người lính và chính khách đã xây dựng lên luật, và,
Ra đi bởi một con đường cái ở Beal na Bla
Khi chỉ mới mười sáu đã sang Anh đi rồi
Để làm việc với tư cách cậu nhóc trong cửa hàng chính phủ
Nhưng những người Tình nguyện gọi cậu không thể từ chối
Nên anh ấy đã quay lại Dublin để tham gia vào nổi dậy
Vào Phục sinh một chín một sáu khi Pearse gọi tất cả ra
Những người lính từ lữ đoàn Dublin lang thang bước ra
Và ở khu công sở họ thể hiện sự cao quý
Làm thế nào để những người hùng ít ỏi có thể đánh trả giặc.
Tới Stafford và những nhà tù nơi họ bị cầm giam
Là tù nhân của Anh, họ sớm tạo nên sự khuấy động
Thả ra trước Giáng sinh và về nhà lần nữa
Anh ấy gọi những người đồng chí cũ cùng khổ luyện
Nghị viện Ireland tập hợp quyền lợi của chúng ta để khẳng định
Đàn áp bởi bọn Anh, anh sẽ nghĩ đó là sự tủi nhục
Vì sao những người tài giỏi và can đảm nhất Ireland bị quấy phá tung ra
Khỏi bàn tay của những người họ yêu thương và những đứa trẻ mới sinh.
Bao năm Mick trốn tránh khỏi lính và điệp viên của chúng
Với anh là ông trùm của sự cải trang thông minh
Với nhà Thuế quan bùng cháy bà ấy cảm thấy không thể nào thắng
Và rồi Mẹ Anh đã đề nghị cho hòa bình
Và rồi liệu những người trẻ, một bài học buồn về làm hỏng
Đó là anh em và anh em họ không nên quay lưng
Rồi thì sự chia cắt trong hàng ngũ chúng ta ở đây ta đã thấy
Mick Collins kéo tới sự ra đi ở đường cái Beal na Bla
Ôi bao lâu thì Ireland xưa sẽ tìm trong vô vọng
Đâu ta tìm thấy tân lãnh đạo để so với người đã yên nghỉ
Một người con thực sự của Grainne tên anh ấy sẽ mãi sáng ngời
Ôi Mick Collins ga lăng bị đoạt đi số phận của mình.