Chỉ thế thôi
Nốc cạn ái ân
Và vào chớm mai, sẽ vụt bay qua giấc mộng
Cô diễn một vai tuyệt hay, và thậm chí chẳng bận tâm
Cho đến phút cuối, cô vẫn giữ bình tĩnh rất giỏi
Cô ôm siết anh, như mọi khi
Chỉ nỗi đau là không thể vỗ về, và một lần nữa
Chầm chậm, chầm chậm, cơn run khẽ lướt bờ môi cô
Chầm chậm, chầm chậm, lại bắt gặp ánh mắt cô chằm chằm
Cô bỏ qua, tôi bỏ qua, và một lần nữa, như lần đầu
Cùng đoàn kết
Chầm chậm, chầm chậm, cơn run khẽ lướt bờ môi cô
Chầm chậm, chầm chậm, lại bắt gặp ánh mắt cô chằm chằm
Cô bỏ qua, tôi bỏ qua, và một lần nữa, như lần đầu
Cùng đoàn kết
Chỉ thế thôi
Tắt đèn đi, cô diễn xong rồi đấy
Một người ở lại, một người đi
Mà không hờn oán, nhưng lại níu lấy nỗi đau của chính mình
Cho đến phút chót, tất cả vẫn êm đẹp một cách hoàn hảo
Thật xảo quyệt, thật phũ phàng
Vào đêm nay, cô không còn cô đơn đâu
Không còn cô đơn đâu
Chầm chậm, chầm chậm, cơn run khẽ lướt bờ môi cô
Chầm chậm, chầm chậm, lại bắt gặp ánh mắt cô chằm chằm
Cô bỏ qua, tôi bỏ qua, và một lần nữa, như lần đầu
Cùng đoàn kết
Chầm chậm, chầm chậm, cơn run khẽ lướt bờ môi cô
Chầm chậm, chầm chậm, lại bắt gặp ánh mắt cô chằm chằm
Cô bỏ qua, tôi bỏ qua, và một lần nữa, như lần đầu
Cùng đoàn kết