Chỉ có hồi tưởng và trong tâm tưởng,
Anh sẽ luôn luôn ghi nhớ những cuộc gặp nhau dịu dàng.
Nhưng, anh thấy, nó không phải là số phận chúng ta, cuộc đời phải đi tiếp,
Và anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Nhưng, anh thấy, nó không phải là số phận chúng ta, cuộc đời phải đi tiếp,
Và anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Và mỗi năm trôi qua, chúng ta không ở bên nhau,
Và một tình yêu mới sẽ tới trái tim em.
Anh chán phải nói dối, chìm đắm trong hư vô và dối lừa,
Hơn tất cả, anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Mọi bài thơ và nhạc, với chúng ta là thân thương,
Với em trở nên không còn nữa, kỳ lạ.
Dù chúng ta không còn được ở bên nhau trong cuộc đời nữa,
Và anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Hạnh phúc đó là của chúng ta, anh hét lên trong cơn mưa rơi,
Hơn tất cả, anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Những lời lẽ vô nghĩa, như xô đổ giữa chúng ta.
Như những người bạn chia tay nhau, tại sao phải là kẻ thù?
Mỗi năm anh trở nên chững chạc, khôn hơn và già hơn,
Nhưng anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.
Mỗi năm anh trở nên chững chạc, nhưng anh phải làm gì nữa?
Hơn tất cả, anh vẫn yêu em, yêu em như ngày xưa.