Có một sự trống vắng trong đêm nay
Một cái hố vốn chưa từng xuất hiện trước đây
Và tôi cứ với tay về phía ánh sáng
Nhưng không thể thấy được nữa rồi
Có một sự trống vắng trong đêm nay
Một bàn tay nặng nề đẩy tôi nằm xuống
Họ bảo rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Nhưng còn không thể nói cho biết bằng cách nào
Và tôi cất tiếng tự hỏi rằng
Có phải từ đó đến giờ, mình đã không nhận ra?
Có phải rằng mình đã nên nói gì đó
Hay có gì đó mình đã không nên làm?
Có phải mình đã có mắt như mù?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?
Nơi cậu đến ấy, có ánh nắng không?
Như khi cậu vẫn còn ở đây vậy
Vì tôi đang ngồi trong bóng tối
Ngẩn ngơ rằng chuyện này là thật
Không tin rằng chuyện này là thật
Có phải từ đó đến giờ, mình đã không nhận ra?
Có phải rằng mình đã nên nói gì đó
Hay có gì đó mình đã không nên làm?
Có phải mình đã có mắt như mù?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?
Và tôi cất tiếng tự hỏi rằng
Có phải từ đó đến giờ, mình đã không nhận ra?
Có phải mình đã nên nói gì đó
Hay rằng có gì đó mình đã không nên làm?
Có phải mình đã có mắt như mù?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?
Có phải mình đã kiếm tìm một câu trả lời
Một thứ vốn dĩ không tồn tại?