từ việc bước về nhà và nói chuyện thật nhiều
đến việc xem nhưng chương trình buổi tối trong bộ đồ ngủ cùng em
từ những cái chạm e ngại đến khi say
đến việc thức và dậy cùng em
nhưng giờ chúng ta đang ngủ quên bên bờ vực
giữ lấy những gì ta không cần
tất cả những ảo tưởng trong đầu
sẽ khiến chúng ta không thể đứng dậy được
vì vậy hãy buông tay
cứ để nó như cũ
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
tất cả những gì đã đổ vỡ
để chúng lại cho gió
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
và tôi sẽ là chính tôi
từ việc ném quần áo trên nền nhà
đến những vết răng và cào và việc đóng sập cửa trước mặt em
nếu đây là tất cả lý do sống của ta
tại sao chúng ta vẫn tiếp tục làm vậy
tôi từng nhận ra bản thân mình
thật buồn cười cái cách mà hình bóng thay đổi
khi chúng ta đang trở thành thứ gì khác
tôi nghí đã đến lúc phải ra đi
vì vậy hãy buông tay
cứ để nó như cũ
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
tất cả những gì đã đổ vỡ
để chúng lại cho gió
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
và tôi sẽ là chính tôi
cố gắng để bàn tay em vừa với bàn tay tôi
khi chúng ta biết điều đó không thuộc về chúng ta
không có lực nào trên trái đất
có thể khiến tôi thấy đúng đắn
cố gắng đẩy những rắc rối này đi
khi nó trở nên quá nặng để giữ
nghĩ rằng bây giờ là lúc để nó trượt đi
vì vậy hãy buông tay
cứ để nó như cũ
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
tất cả những gì đã đổ vỡ
để chúng lại cho gió
để tro tàn rơi
quên tôi đi
hãy buông tay
cứ để nó như cũ
sao em không cứ là chính mình
còn tôi là chính tôi
và tôi sẽ là chính tôi