Trên một tuần bên nhau
Em chẳng biết mình ra sao nữa
Những giờ sống bên giường
Đã dẹp hết nỗi muộn phiền
Và làm cho đời đẹp thêm
Anh đan những tấm mừng vui
với những nụ cười, với tiếng nói của anh
Anh bồi lửa cho các trận đấu của em
Em đâu biết rồi cái gì sẽ thắng
Nỗi sợ, những chóng mặt, hay lòng tin.
Em chẳng biết tụi mình đang đi đâu
Em tự nhắc mình không nên
ráng tim hiểu những chuyện đáng sống
rồi sẽ đưa mình đến nơi nào
Sơn móng tay anh thật đẹp
Đôi măt lung linh, cả bộ râu nữa
Em lặng im, choáng ngợp
dưới những lăng động êm ái
của dương năng anh
Những bộ điệu như ông hoàng Ấn độ
lẽ ra phải làm em sợ
cuộc viễn du say sưa này
bay vút vào khung trời rộng
Em sợ khi rơi xuống sẽ đau đây !
Em chẳng biết tụi mình đang đi đâu
Em tự nhắc mình không nên
ráng tim hiểu những chuyện đáng sống
rồi sẽ đưa mình đến nơi nào
Có phải đây chỉ là ham mê thể xác
hay là tình yêu trên lưng cánh nhạn
Cái khoảng cách giữa đôi ta
làm cứ phải hoãn lại
cái kết án khi giáp mặt những ước mơ
Anh vẽ những bức tường, những trần nhà
em thì say sưa với những bài ca
Cách xa một biển rộng
tụi mình đi trên một sợi chỉ bạc
Em muốn có thể là cả một bao la
Em chẳng biết tụi mình đang đi đâu
Em tự nhắc mình không nên
ráng tim hiểu những chuyện đáng sống
rồi sẽ đưa mình đến nơi nào