Buổi sáng đó em hạnh phúc nhất đời
Chúng mình trên bãi biển sóng đôi
Ôi, Bắc Mỹ mùa thiên nhiên kì diệu
Thu vừa chớm sang duyên dáng tuyệt vời
Thu nồng nàn hơi ấm như mùa hè còn ở lại
Mùa hè thổ dân chỉ của hai chúng mình thôi
Em trang phục như bức tranh màu nước
Của danh họa Marie Laurencin đa tài
Anh nhớ buổi sáng đó điều gì với em đã nói
Một năm đã qua hay cả thế kỉ vĩnh viễn qua rồi
Mình sẽ đi nơi nào và khi nào em muốn
Nếu tình yêu không còn, mình vẫn sẽ phải lòng nhau
Và cả cuộc đời về sau sẽ như buổi sáng đó
Ôi, mùa hè thổ dân rực rỡ những sắc màu
Buổi sáng đó đâu rồi, anh đang ở rất xa
Mà sao anh như vẫn thấy về nơi ấy
Anh nghĩ về em và nhớ về em mãi
Em đang làm gì, em ở đấy không em
Anh có còn tồn tại trong tâm trí em không
Hay như con sóng chẳng vươn tầm cồn cát
Còn nơi đây chân cồn cát anh nằm
Nhớ thủy triều dâng cao và bầu trời sẫm nắng
Anh nhớ niềm hạnh phúc vượt đại dương ngày ấy
Đã qua rồi một năm hay cả thế kỉ, vĩnh hằng.