(Speaking)
Tala: Cháu đã đi xa khỏi bãi đá
Moana: Bà Bà?
Tala: Bà đoán mình chọn đúng hình xăm.
Moana: Bà Bà!
Con đã cố... Bà Bà.
Con... Con không làm được.
Tala: Không phải do cháu.
Bà không bao giờ nên bắt cháu gánh vác nhiều như vậy
Nếu cháu đã sẵn sàng để về nhà
Bà sẽ ở bên cháu
Tala: Sao cháu lại do dự vậy?
Moana: Cháu... không biết
(Singing)
Tala:
Ở trong lòng ta con thật xinh đẹp!
Và luôn cười tươi trong hồn nhiên
Đến đây từ nơi ấm áp yên bình
Mọi người yêu thương con biết bao
Có khi lòng con mang một nỗi buồn
Vì những điều không vui xây ra
Và con vượt qua để rồi con tìm
Được chính con
Tình yêu thương làm con thêm vững tin
Và sức sống tạo nên những lối đi
Trong tim con thào dâng nỗi khát khao
Và không điều gì ngăn con bước đi
Và lời thì thấm tự như muốn nói
"Moana đã đi rất xa"
Moana, nghe này
Con biết được mình là ai
Moana:
Con là ai?
Con biết sẽ thương yêu vùng đất này
Có sóng vỗ bò ru em
Biển vẫy chào
Tôi mãi xứng danh đứa con của người dũng sĩ
Gắn bó với biển sâu từ bao đời
Tôi luôn tìm cách vượt qua đại đương
Biển vẫy chào
Băng qua thế giới ta đến vùng đất mới
Tìm về nơi thật xa vời
Với tất cả yêu thương nhập tràn trong tim
Và biển vẫy chào
Cùng giọng nói từ trong tim là khao khát được bùng cháy lên
Tựa như sóng luôn dâng trào thành tiếng thét gào
Con sẽ mãi nguyện ghi nhớ về hình bóng người dìu dắt con
Dù cho thế nào
Đường dài mãi mãi
Là tôi, Moana!