Ngày gió Bắc về, bên đại dương
Kỷ niệm thuở nào, khúc sông sâu còn vương
Khép mi mau dệt mộng chiêm bao
Thứ ngỡ mất đi chẳng hề hư hao
Nhìn cơn thủy triều, lên thật cao
Và mang những điều, dắt con quay về mau
Đắm trong bao gọi mời xôn xao
Chớ có quá lâu để mình lao đao
Lời ca vang đến ai đang mong chờ
Thấy nhân gian nhiệm màu bao nhiêu
Và con có dám bước qua cơn sợ
Trước gian nan vậy mà lòng không xiêu
Ngày gió Bắc về, bên đại dương
Mẹ vẫn mãi ngồi vuốt ve kỉ niệm thương
Chớ quên quê nhà dù ra sao
Thứ ngỡ mất đi lại về bên nhau