Liệu có bao nhiêu bài hát vẫn chưa được viết thành lời?
Hãy nói với ta, hỡi chim cúc cu, hãy hát lên đi.
Liệu ta nên ở lại xứ phồn hoa hay tìm đến chốn hoang dại,
Nằm lại như một viên đá hay toả sáng như một vì sao?
Như một vì sao.
Mặt trời của ta - hãy nhìn vào ta đi,
Bàn tay ta đã siết lại thành hình nắm đấm,
Và nếu có thuốc súng, hãy châm lửa.
Chỉ như vậy thôi...
Liệu ai sẽ lần theo con đường cô độc ấy?
Biết bao những anh hùng tuấn kiệt
Giờ đã nằm lại trên chiến trường,
Nơi chiến trận.
Chẳng còn mấy kẻ có thể giữ được kí ức,
Hay đầu óc tỉnh thức, với đôi tay vững vàng, khi đứng trong hàng ngũ,
Trong hàng ngũ.
Mặt trời của ta - hãy nhìn vào ta đi,
Bàn tay ta đã siết lại thành hình nắm đấm,
Và nếu có thuốc súng, hãy châm lửa.
Chỉ như vậy thôi...
Giờ ngươi đang ở đâu, hỡi sự tự do tột cùng?
Bây giờ ngươi sẽ chào đón ánh bình minh dịu dàng cùng ai? Hãy trả lời đi!
Đời ta thật đẹp đẽ khi còn ngươi và thật tệ khi đã mất ngươi
Cái đầu và đôi vai kiên cường của ta
Đã chịu những trận đòn roi,
Trận đòn roi.
Mặt trời của ta - hãy nhìn vào ta đi,
Bàn tay ta đã siết lại thành hình nắm đấm,
Và nếu có thuốc súng, hãy châm lửa.
Chỉ như vậy thôi...