Tôi hỏi cây tần bì:
Người yêu tôi nơi đâu?
Cây lặng thinh không đáp
Chỉ lặng lẽ lắc đầu.
Tôi hỏi tán cây dương:
Người yêu tôi nơi đâu?
Dương chỉ ném vào tôi
Những tấm lá mùa thu.
Tôi lại hỏi mùa thu:
Người yêu tôi nơi đâu?
Mùa thu trả lời tôi
Bằng trận mưa tầm tã.
Tôi lại vấn cơn mưa:
Người yêu tôi nơi đâu?
Giọt nước mắt đọng lại
Trên nơi bậu cửa sổ.
Tôi lại hỏi vầng trăng:
Người yêu tôi nơi đâu?
Trăng giấu mình sau mây
Không đáp lại một lời.
Tôi lại hỏi chòm mây:
Người yêu tôi nơi đâu?
Chòm mây chỉ tan biến
Vào trời cao xanh thẳm.
Hỡi người bạn tri kỉ,
Người yêu tôi nơi đâu?
Hãy nói nàng đang ẩn mình ở đâu,
Anh có biết nàng đang ở đâu không?
Người bạn tận tụy kia đáp lại,
Người bạn chân thành kia đáp lại:
Nàng đã từng là người anh yêu
Nàng đã từng là người anh yêu
Nàng đã từng là người anh yêu
Nhưng giờ nàng đã ở bên tôi trọn đời.