Con sông vàng, vàng, vàng chảy mãi
Tới miền Đông và ngừng dưới vầng mặt trời
Và khi ánh trăng nhẹ nhàng trải thấp xuống ở trên không
Chúng ta lạc lối
Thiêu từ từ, thiêu đốt bức tường phía sau
Những con đường dài, nơi thành phố giáp với bầu trời
Hầu hết những ngày, hầu hết những ngày đều giống như nhau cả
Làm ơn ở lại, vì nỗi sợ này sẽ không chết đâu
Nếu tôi có một con thuyền, tôi sẽ lái đến bên em
Ôm em trong vòng tay, bắt em phải thành thực
Tôi từng có một giấc mơ, nhưng nó đã chết lâu rồi
Bây giờ tôi hướng về phương Bắc, hy vọng một bến bờ
Xuống thấp, xuống giữa các hàng gai
Nơi cỏ dại mọc giữa những bụi hoa lily và những cây nho
Những con chim chơi đùa, cố gắng tìm lối riêng của chúng
Đất mềm, trên đôi chân em và dưới chân tôi
Nếu tôi có một con thuyền, tôi sẽ lái đến bên em
Ôm em trong vòng tay, bắt em phải thành thực
Tôi từng có một giấc mơ, nhưng nó đã chết lâu rồi
Bây giờ tôi hướng về phương Bắc, hy vọng một bến bờ
Các đường nối của thân thuyền nứt ra
Các dây lèo nặng đi
Tất cả dây lèo cứ cuồn cuộn
Ánh nắng đầu tiên của ngày
Biển không phải là bạn tôi
Và mọi người đều mưu phản
Tôi vẫn chọn cách bơi
Ngập lặn dưới cơn sóng dữ
Tôi từng có một giấc mơ chứ
Tôi từng có một hy vọng chứ
Nhưng nó ở lại ngày hôm qua rồi
Không phải xưa lắm đâu
Đây không phải kết thúc
Đây chỉ là thế giới mà thôi
Quả là một thứ ngu ngốc
Quả là một cô gái thật thà
Nếu tôi có một con thuyền, tôi sẽ lái đến bên em
Ôm em trong vòng tay, bắt em phải thành thực
Tôi từng có một giấc mơ, nhưng nó đã chết lâu rồi
Bây giờ tôi hướng về phương Bắc, hy vọng một bến bờ