Ngồi nơi đây, trằn trọc, cô lập bởi bốn bức tường vây quanh, mong rằng em sẽ gọi
Đây là một sự tồn tại khó khăn như thể không có một tia hy vọng nào
Người ơi, anh phát điên lên mất, thao thức suốt những ngày đêm
Anh cầu xin em quay lại, nhưng sao người chỉ lặng im
Chuyện gì xảy ra với anh thế này?
Anh không muốn sống mãi mãi, vì anh biết anh sẽ sống trong hư vô
Cũng không màng đặt chân đến bất cứ nơi đâu
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Em ngồi đây thao thức và em có một điều trăn trở
Tự hỏi nếu anh tránh đi một viên đạn hoặc là anh sẽ mất đi tình yêu của đời mình
Người ơi, anh phát điên lên mất, thao thức suốt những ngày đêm
Em cho anh điều gì đó nhưng anh không để lại cái gì
Chuyện gì xảy ra với anh thế này?
Anh không muốn sống mãi mãi, vì anh biết anh sẽ sống trong hư vô
Và anh không muốn đặt chân đến bất cứ nơi đâu
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Em trông buồn rầu ở tất cả những nơi đẹp nhất
Người ơi em điên lên mất
em nhìn thấy anh ở tất cả khuôn mặt vô hồn ngoài kia
mọi đêm, mọi đêm và mỗi ngày
Em trông buồn rầu ở tất cả những nơi đẹp nhất
Anh cầu xin em quay lại, nhưng sao người chỉ lặng im
Giờ em ở trong taxi và em nói cho họ địa chỉ của anh
Chuyện gì xảy ra với anh thế này?
Anh không muốn sống mãi mãi, vì anh biết anh sẽ sống trong hư vô
Cũng không màng đặt chân đến bất cứ nơi đâu
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
Điều anh muốn bây giờ là gọi tên em, đến khi em về bên anh
cho đến khi em trở về