Ở phía bên kia đường chân trời của nơi chúng ta từng sống khi chúng ta còn trẻ
Trong một thế giới đầy lôi cuốn và kỳ diệu
Tâm trí của chúng ta đã luôn luôn lạc lối, và không bị ranh giới nào cản lại
Tiếng chuông chia rẽ đã bắt đầu ngân lên
Dọc theo con đường Longroad xuống đến Causeway
Tụi nó vẫn còn gặp nhau ở chỗ cắt đó chứ
Đã từng có một nhóm nhạc tả tơi lần theo từng bước chân của chúng ta
Trốn chạy trước khi thời gian cướp đi mọi giấc mơ chúng ta có
Bỏ lại vô số những sinh vật bé nhỏ, cố gắng trói chúng ta xuống mặt đất
Trói chúng ta vào một cuộc đời thối rữa, một cách chậm rãi
Cỏ đã xanh biết bao
Nắng đã chói biết bao
Với bè bạn vây quanh
Những đêm trời huyền diệu
Nhìn qua phía bên kia tàn lửa, nơi những cây cầu đang rực cháy đằng sau chúng ta
Để thoáng thấy cỏ bờ bên kia đã xanh như thế nào
Chân vẫn bước tiếp, nhưng vẫn trong cơn mộng du vẫn đi về lại
Bị kéo đi bởi sức mạnh của những con sóng ngầm trong lòng
Tại một đỉnh cao với lá cờ bay phấp phới
Chúng ta đã đến được một độ cao chóng mặt, nơi cả thế giới mơ tới
Bị trói buộc mãi mãi bởi khát khao và tham vọng
Vẫn có một cơn đói không thể thỏa mãn được
Đôi mắt tàn tạ của chúng ta vẫn lạc về phía chân trời
Dù con đường này chúng ta đã đi bao nhiêu lần rồi
Cỏ đã xanh biết bao
Nắng đã chói biết bao
Cảm giác đã ngọt ngào biết bao
Những đêm trời huyền diệu
Với bè bạn vây quanh
Sương mù sáng lên
Dòng nước cứ chảy
Con sông bất tận
Mãi mãi và mãi mãi.