Một chiếc áo khoác nhỏ treo trên móc
Bên ngoài chẳng có ánh mặt trời
Chẳng có gì tiến triển tốt
Từ lúc tôi nghĩ về Ghita
Nhưng Ghita không còn ở trong làng nữa
Tôi tự hỏi
Có lẽ anh ta đã rời khỏi đây
Ở một nơi xa xôi nào đó
Thật khó, thật khó cho em
Em muốn, nhưng chẳng biết muốn gì
Em biết rằng anh cũng thích em
Nói cho em biết đi, Ghita, tại sao anh lại im lặng ?
Đến đây hoặc đi đi
Nói đi, hoặc có hoặc không ?
Em hỏi nè, đừng giận nhé
Ghita, có chuyện gì đã xảy ra với anh thế ?
Ghita, em chờ anh ở cổng tối nay
Ở cổng trường ấy
Hãy đến, nhưng đừng đến như thường lệ
Với hai bàn tay trắng
Em biết, có người cũng sẽ chỉ chờ mình anh
Nguyên cả đêm, chỉ chờ mình anh thôi
Ghita, hãy chỉ cho em thấy
Cô ấy, người yêu anh hơn cả em