Cuộc sống rồi cũng sẽ phai mờ đi
Trôi xa hơn mỗi ngày
Lạc lối trong chính bản thân mình
Chẳng còn gì quan trọng, chẳng còn ai khác
Tôi đã mất đi ý chí để sống tiếp
Đơn giản là chẳng còn gì để cho đi nữa cả
Chẳng còn gì để cho tôi nữa cả
Cần một kết thúc để giải phóng bản thân mình
Mọi thứ không còn giống hồi trước
Đánh mất một thứ trong lòng tôi
Sự lạc lối chết chóc, điều này không thể là sự thật được
Không thể chịu nổi cái địa ngục này, tôi cảm thấy
Trống rỗng tràn ngập trong lòng
Chạm đến sự đau đớn
Bóng tối lớn dần lên nuốt chửng bình minh
Tôi vốn là tôi, nhưng giờ thì anh ta đi rồi
Chẳng có ai ngoài tôi có thể cứu bản thân mình, nhưng đã quá trễ
Giờ tôi không thể suy nghĩ, suy nghĩ về việc tại sao tôi cần phải ráng cố gắng
Ngày hôm qua cảm tưởng như chẳng bao giờ tồn tại
Cái chết chào đón tôi nồng hậu, giờ tôi sẽ chỉ nói tạm biệt thôi.