Tôi ngỡ mình nghe tiếng chân người
Bước lên từng nấc thang
Hóa ra chỉ là tiếng tim này
Đập trong tai
Tôi ngỡ mình thấy ánh hào quang người
Lấp lóa nơi cửa sổ
Hóa ra chỉ là ánh mắt này
Phản chiếu màu tuyệt vọng
Và một mình tôi sẽ lang thang
Qua vùng nước đen ngòm
Tới khi tôi nhặt hết từng mảnh vỡ
Của con tim bể nát này
Và đợi một lý do để sống lại