Có một căn phòng tăm tối trong tâm trí em
Nơi thoát ẩn hiện những hình ảnh mà em ước gì em quên được
Anh tráng lên chiếc lưỡi mình một thứ chất độc
Và nó làm em nhớ đến
Những đêm dài em đảo mắt qua khung cửa sổ
Sợ rằng anh sẽ trở về đây
Em nhớ nhung thứ tình yêu giá lạnh đó của anh
Và chỉ một cái chạm nhẹ, cũng đã là quá sức chịu đựng của em
Vậy nên, anh yêu, đừng về
Ồ, dù anh có làm gì đi nữa
Cũng đừng có trở về với em
Sau cùng thì, em đã đổ máu vì anh
Em gần như không thể thở nổi
Và chỉ cần một nụ hôn thôi nữa thôi
Sẽ lấy đi tính mạng em
Có một tàn lửa trên chiếc giường em
Cháy rực rỡ trên đống than làm em hối hận khôn nguôi
Ồ, anh để em bùng cháy cùng với đống tro tàn
Tưởng chừng không thể thoát ra nổi
Ồ, dù anh có làm gì đi nữa
Cũng đừng có trở về với em
Sau tất cả, em cũng đã đổ máu vì anh
Em gần như không thể thở nổi
Ồ, anh lại quay về trong những giấc mộng của em
Những cái xương vỡ vụn và những tiếng gào thét vô nghĩa
Những đêm trắng trên tấm nệm rực lửa
Những tia sét nổ đoàng trong đáy mắt em
Hãy trả lời em, liệu thứ tình yêu này còn tồn tại không?
Hãy nói ngay đi, hoặc buông em ra
Ồ, dù anh có làm gì đi nữa
Cũng đừng có trở về với em
Sau tất cả, em cũng đã đổ máu vì anh
Em gần như không thể thở nổi
Và chỉ cần một nụ hôn thôi
Sẽ lấy đi tính mạng em