Tôi rảo bước trên một con đường cô độc
Con đường duy nhất mà tôi biết
Không biết nó dẫn đến đâu
Nhưng nó thân thuộc với tôi và tôi bước đi một mình
Tôi rảo bước trên con phố trống trải này
Trên Đại lộ của những giấc mơ tan nát
Nơi thành phố ngủ yên
Và tôi là người duy nhất và tôi bước đi một mình
Tôi đi một mình, tôi đi một mình, tôi đi một mình, tôi đi một mình
Cái bóng của bản thân là thứ duy nhất đi cùng với tôi
Trái tim nông cạn của tôi là thứ duy nhất còn đập
Đôi khi tôi ước có ai đó ngoài kia sẽ tìm thấy tôi
Cho đến lúc đó, tôi vẫn đi một mình
Tôi đi trên ranh giới
Thứ chia tâm trí tôi thành hai
Trên bờ rìa của vực thẳm
Và nơi tôi đi một mình
Khám phá ra ẩn ý giữa ''những thứ
đéo ra làm sao'' và của ''mọi thứ đều ổn''*
Kiểm tra mọi dấu hiệu của sự sống để biết rằng mình vẫn còn tồn tại
Và tôi bước đi một mình
Tôi đi một mình, tôi đi một mình, tôi đi một mình, tôi đi một mình
Tôi rảo bước trên con phố trống trải này
Trên Đại lộ của những giấc mơ tan nát
Nơi thành phố ngủ yên
Và tôi là người duy nhất và tôi bước đi một mình
Cái bóng của bản thân là thứ duy nhất đi cùng với tôi
Trái tim nông cạn của tôi là thứ duy nhất còn đập
Đôi khi tôi ước có ai đó ngoài kia sẽ tìm thấy tôi
Cho đến lúc đó, tôi vẫn đi một mình