Qua bao nhiêu núi với bao nhiêu con đường
Đàn ông mới xứng danh đàn ông?
Và chim câu trắng lướt qua bao biển rộng
Để mai đây ngủ yên nơi chân cồn?
Và viên đạn đại bác sẽ bay đi bao lần
Để mai đây bị cấm trên hành tinh?
Lời đáp xa vời, để gió cuốn đi bên trời
Để gió cuốn đi bạn ơi.
Được bao nhiêu năm tháng núi non kia còn lại
Rồi trôi đi theo nước ra biển khơi?
Bao nhiêu năm tháng chúng ta tồn tại
Để mai đây được tự do trên đời?
Và còn bao nhiêu năm nữa những ai kia quay mặt
Làm như không hay biết điều chi?
Lời đáp xa vời, để gió cuốn đi bên trời
Để gió cuốn đi, bạn ơi.
Mở to thêm đôi mắt ngước trông lên bao lần
Thì ta trông thấy trời cao?
Cần bao đôi tai nữa gắn thêm cho mỗi người
Để nghe tiếng khóc than muôn người?
Và cần thêm bao cái chết đến khi ai kia biết rằng
Bao nhiêu mạng sống đã bị hi sinh?
Lời đáp xa vời, để gió cuốn đi bên trời
Để gió cuốn đi, bạn ơi.