Tôi đã học cách yêu và tan vỡ khi vừa mười chín
Mở rộng trái tim để rồi nhận lại một vệt máu loang lổ trên ngực áo
Tôi không thể níu giữ người đàn ông ấy
Có lẽ tôi đã sai lầm khi dễ dàng trao đi trái tim mình như thế
Và tim tôi rỉ máu
Tôi ổn mà
Em à, tôi vẫn ổn
Tôi đang kiệt quệ dần
Nhưng tôi sẽ ổn thôi
Em à, tôi không sao cả
Chỉ là một vệt máu cũ ố màu thôi mà
Tôi nghĩ mình đã tìm được nửa kia khi hai mươi ba
Và khi hai ta chấm dứt, điều đó như giết chết tôi
Trái tim tôi nhỏ bé lắm, không sinh ra để yêu hời hợt như thế
Nhưng tôi vẫn trao đi dẫu biết rằng như thế thật ngu ngốc
Và tim tôi rỉ máu
Tôi ổn mà
Em à, tôi vẫn ổn
Tôi đang kiệt quệ dần
Nhưng tôi sẽ ổn thôi
Em à, tôi không sao cả
Tôi sẽ tự hàn gắn bản thân một lần nữa
Vẫn tiếp tục chờ đợi sự vĩnh hằng
Cho đến ngày một ai đó vì tôi mà ở lại
Người mà không bao giờ lẫn tránh những câu hỏi của tôi
Tôi biết yêu là đau chứ
Nhưng khi những vết sẹo cũ đang mờ dần trong tôi
Tôi thà yêu cuồng dại để rồi đau đớn còn hơn buông bỏ sự kiếm tìm
Và tim tôi rỉ máu
Tôi ổn mà
Em à, tôi vẫn ổn
Và tôi đang kiệt quệ dần
Nhưng tôi sẽ ổn thôi
Em à, tôi không sao cả
Chỉ là một vệt máu cũ ố màu thôi mà