Em nhảy những bước dài qua những cây cầu đang sụp đổ, ngắm nhìn cảnh phố thị tan thành tro bụi
Quay lại cảnh những chiếc trực thăng đâm đầu xuống đại dương từ phía trên cao
Em chứa chất nhạc trong mình đó bé con
Hãy nói cho anh biết tại sao
Trong lòng em âm vang những giai điệu
Hãy nói cho anh biết tại sao
Em đã bị giam giữ nơi đây tự thuở nào, và em không thể cất lời tạm biệt
Những nụ hôn trên trán của những kẻ yêu nhau được bao bọc trong vòng tay em
Em đã luôn giấu chúng trong những chiếc đàn dương cầm rỗng ruột bị bỏ rơi trong bóng tối
Đôi môi em,
Đôi môi anh,
Tận thế
Hãy đi và dõi theo bọn anh qua những dòng sông
Cơn lũ đã dâng lên đến đầu gối em rồi
Ôi anh xin đấy...
Hãy ra đây và ám lấy tâm trí anh
Anh biết em thích anh mà
Hãy ra đây và ám lấy anh đi
Chia sẻ tất cả những bí mật của nhau từ thời các cậu còn thơ dại
An giấc nồng với chiếc mề đay mà cô ấy tặng cậu, giữ chặt trong lòng bàn tay
Khi em chênh vênh một mình
Anh sẽ đến bên em
Khi em cảm thấy chơi vơi
Anh cũng sẽ ở đấy bên cạnh em